CỦA LỄ TÔI DÂNG LÊN CHÚA
1.
Kỷ niệm Chúa
Giáng Sinh là một lễ lớn. Lễ trọng này bao giờ cũng gởi vào lòng tôi những món
quà. Quà thuộc nhiều thứ. Nhưng quà mà tôi quý trọng nhất, chính là sự bình
an.
Thời nào bình
an cũng quý. Nhưng thời nay, bình an càng rất quý. Bởi vì nó rất cần và cũng rất
hiếm. Riêng đối với tôi, bình an còn là một
phép lành đặc biệt của Chúa.
2.
Khi nói “bình an là một phép lành đặc biệt của Chúa”,
tôi có ý tách bình an này ra khỏi các thứ bình an khác. Bởi vì có nhiều thứ
bình an. Thí dụ bình an do mình được đầy đủ về của cải, địa vị, sức khoẻ, bình
an do mình không bị ai quấy rầy, bình an do mình không phải bận tâm lo cho người
khác.
Bình an là một phép lành đặc biệt của Chúa, tức là thứ bình an, mà Chúa
Giêsu đã nói với các môn đệ trong bữa Tiệc Ly: “Thầy để lại bình an cho anh em. Thầy ban cho anh em sự bình an của Thầy,
Thầy ban cho anh em sự bình an không như sự bình an mà thế gian ban tặng” (Ga
14,37).
Bình an mà
Chúa vừa nói đã được tuyên bố trong đêm Chúa Giáng Sinh tại Bêlem xưa: “Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần
cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng:
Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm” (Lc 2,13-14).
Như vậy, bình
an như một phép lành của Chúa được hiểu là bình
an Chúa ban cho những người thiện tâm.
3.
Những người thiện tâm, mà ca đoàn các thiên thần
ca ngợi đêm Chúa Giáng Sinh, chính là những người tin vào Lời Chúa. Họ là Đức Mẹ
Maria, thánh Giuse và các mục đồng.
Đức Mẹ Maria đã được sứ thần của Chúa đến báo tin “Bà sẽ được thụ thai, sinh hạ một con trai,
do quyền năng Chúa Thánh Thần. Con trẻ sẽ được đặt tên là Giêsu, được gọi là
Con Đấng Tối Cao”. Đức Mẹ đã tin và đã thực thi ý Chúa.
Thánh Giuse đã được thiên thần báo mộng cho biết: “Đừng ngại đón Maria về với mình. Vì con bà
cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Ông sẽ đặt tên cho con trẻ là Giêsu.
Chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ”. Thánh Giuse đã tin và đã
thực thi ý Chúa.
Các mục đồng trong đêm Chúa Giáng Sinh, đã được sứ thần Chúa báo
tin vui là: “Một Đấng Cứu Độ đã sinh ra.
Người là Đấng Kitô Đức Chúa. Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người. Anh em sẽ gặp
thấy một trẻ sơ sinh bọc tã nằm trong máng cỏ”. Các mục đồng đã tin, đã
tìm, và đã thấy Chúa Giêsu. Họ đã thực thi ý Chúa.
4.
Đức Mẹ Maria,
thánh Giuse và các mục đồng có thể đã đón nhận được nhiều ơn riêng, khi gặp được
Chúa Giêsu. Nhưng tất cả đều cảm nhận được sâu sắc ơn chung này, đó là sự bình an đặc biệt.
Sự bình an,
mà các Đấng cảm nhận được, là thấy đời mình sẽ được bảo đảm. Cho dù cuộc đời sẽ
rất gian nan, nhưng có Đấng Cứu Thế ở với mình, mình sẽ được Người cứu, nhất là
cứu khỏi tội, để tới đích sau cùng là về với Thiên Chúa trên trời đầy vinh
quang. Bình an đó là một món quà đặc biệt Chúa ban cho các Đấng, những người tin vào Lời Chúa và thực thi Lời
Chúa.
5.
Còn tôi thì
sao?
Với tâm tình
khiêm cung và cảm tạ, tôi xin tuyên xưng điều này: Sự bình an, mà Chúa ban cho tôi như một món quà đặc biệt, được tôi cảm
nghiệm là một sức thiêng liêng, khiến tôi nhận biết mình luôn cần được cứu. Đấng
cứu tôi chính là Đức Giêsu, Người ở bên tôi, mặc dù tôi hèn hạ, tội lỗi. Người ở
bên tôi, để gánh tội cho tôi, để đền tội cho tôi, để xoá tội cho tôi, để kéo
tôi ra khỏi tội lỗi. Bình an như thế là luôn được Chúa cứu, luôn được trở về với
Chúa, hy vọng chắc chắn sẽ tới thiên đàng.
6.
Sự bình an
như thế không có nghĩa là được hưởng an nhàn. Bởi vì thực tế và chính Phúc Âm
cũng cho tôi thấy là sự bình an, mà Chúa ban cho tôi, đòi tôi phải phấn đấu rất nhiều. Mang bệnh tật, nghèo khổ, mà không
chán nản, nhưng hãy biết biến những đau khổ ấy thành của lễ đền tội. Bị loại trừ
xa tránh, mà không oán hận, nhưng hãy dùng khổ cực đó thành cơ hội tha thứ và
trả đáp bằng yêu thương. Tôi hiểu phấn đấu cao đẹp nhất, là dám chọn Chúa Giêsu là đường, là sự thật và
là sự sống của tôi, mặc dầu gặp cản trở.
Như vậy, phấn
đấu là một điều kiện cần của thiện tâm, phấn đấu cũng là một yếu tố cần của sự
bình an.
7.
Đến đây, tôi
cảm tạ Chúa và xin lỗi Chúa với tất cả tấm lòng khiêm tốn cậy tin.
Tôi cảm tạ
Chúa đã ban cho tôi ơn thiện tâm, ơn bình an, và ơn phấn đấu với mức độ theo
lòng thương xót Chúa.
Tôi xin lỗi Chúa,
vì bao lần tôi đã có những thiếu sót và lầm lỗi trong việc đón nhận và sử dụng
ba ơn nói trên.
8.
Tôi cảm nhận
rất rõ:
Cuộc đời là một
chuyến đi. Chuyến đi cuộc đời thường gặp nhiều trắc trở bất ngờ. Nếu tôi kiêu
ngạo chủ quan nghĩ rằng: Tôi không cần đến ba ơn nói trên, hoặc chần chừ tự ái
cho rằng mình không vội phải sửa mình, theo ba ơn nói trên, thì tôi sợ là điều
gì phải tới sẽ tới, mà không kịp hối cải.
Vì thế, dịp lễ
Chúa Giáng Sinh này, tôi xin nói lên một sự thực nên nói: Đó là tình hình đạo đức
trong Hội Thánh nói chung, và tại Việt Nam nói riêng đang có nhiều bóng tối.
Có nhiều thiện
tâm, nhưng những thiện tâm đích thực vẫn thiếu.
Có nhiều bình
an, nhưng những bình an đích thực nay cũng vẫn thiếu.
Có nhiều phấn
đấu, nhưng những phấn đấu đích thực vẫn còn rất thiếu.
Tôi cũng như
nhiều người khác có thể ở trong danh sách những kẻ thiếu thiện tâm, thiếu bình
an và thiếu phấn đấu.
Nhận định như
thế đòi một sự khiêm nhường, sám hối, và cậy tin vào lòng thương xót Chúa. Đó
là một hy vọng tốt, một niềm vui tốt.
9.
Với niềm hy vọng
và niềm vui Phúc Âm, tôi bước sang năm 2014 với một quyết tâm mới, đó là sẽ dấn thân hơn.
Dấn thân hơn
vào một cuộc sống hy sinh quên mình
vì yêu thương theo gương Chúa Giáng Sinh.
Dấn thân hơn
vào một cuộc sống giản dị, gần gũi và hoà
mình với những thân phận bé mọn,
túng nghèo, như Thánh Gia tại Belem đối với các mục đồng.
Dấn thân hơn
vào một cuộc sống làm chứng cho tình
yêu thương xót Chúa bằng chính việc làm và cách sống hơn là bằng lời nói.
10.
Với tất cả tấm
lòng yêu mến, tôi xin đem những suy nghĩ trên đây dâng lên Chúa, coi đó là một
của lễ nghèo của người con bé nhỏ.
Dựa trên của
lễ trên đây dâng lên Chúa, tôi xin chân thành gởi tới mọi người gần xa lời chúc
tỉnh thức Phúc Âm, để có thể nghe được
và đón nhận được lời chúc của ca đoàn thiên thần: “Bình an dưới thế cho người thiện tâm”, nhất là để gặp được Chúa
Giêsu đang đến với chúng ta.
Cũng dựa trên của lễ trên đây, tôi thành khẩn
xin mọi người hãy cầu chúc cho Đức Thánh Cha Phanxicô một niềm vui Phúc Âm luôn
mới, để đổi mới Hội Thánh một cách có hiệu quả trong giai đoạn đầy khó khăn
này. Đức Thánh Cha nói nhiều đến người
nghèo, và muốn Hội Thánh phải là Hội Thánh sống nghèo theo tinh thần Chúa Giáng Sinh. Tôi sợ cho Đức Thánh
Cha. Nhưng tôi tin Đức Thánh Cha Phanxicô sẽ là ngôi sao đêm Giáng Sinh dẫn đường
cho nhiều người đến được với Chúa Giêsu.
GB. Bùi TuầnLong Xuyên, ngày 8 tháng 12 năm 2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét